Hỏi đáp
Chia sẻ kiến thức, cùng nhau phát triển
ĐH Sư Phạm Kỹ Thuật TP.HCM "Khảo sát môi trường học chia sẻ thực tế"
Cơ sở vật chất phòng học và thực hành của trường:
- Cở sở vật chất ổn, phòng thực hành có phòng máy hư nhiều, có phòng máy xài tốt.
-
Tốt.
-
Tốt.
-
Mới năm 1 nên chưa biết nhưng nghe nói rất tốt.
-
Tốt, đồ từ xa xưa hay hiện đại đều có.
Chất lượng đội ngũ giáo viên giảng dạy của trường:
- Tùy thầy cô.
-
Tuyệt vời.
-
Nhiệt tình. Có chuyên môn.
-
Tốt.
-
Tốt, nhiệt tình, trình độ cao.
Chi phí phát sinh ngoài học phí ở trường:
-
Không.
-
Không có.
-
Không.
-
Không.
-
Hầu như ko có khoản phát sinh khác.
Thời gian học có được bố trí hợp lý và thuận lợi cho việc học không ?
- Có thể tự sắp xếp lịch học.
-
Có.
-
Có.
-
Có.
-
Thấy cũng không hợp lý lắm, đôi khi học tới tiết 5 là 11h30 mà chiều 12h30 lại tiếp tục.
Trường bạn có buộc phải tham gia hoạt động nhiều không ?
- Không có bắt buộc.
-
Không có bắt buộc.
-
Không nhiều lắm.
-
Không có bắt buộc.
-
Không có bắt buộc.
Bạn có bị áp lực gì trong quá trình học tại trường không, hãy chia sẽ một ít về môi trường bạn đang học tập.
- Học rất thoải mái, k quá áp lực, những môn lý luận chính trị k cần thi, chỉ làm tiểu luận.
-
Không.
-
Không.
-
Không, quan trọng phải chăm chỉ còn không là rớt môn .
-
Mình hoàn toàn không áp lực gì, trường của mình rất là đẹp, nhiều trai nè. Và về hoạt động đoàn hội thì luôn sôi nổi và diễn ra thường xuyên. Nhưng nếu bạn ít thời gian cho hoạt động thì bạn cũng ko lo về điểm rèn luyện hay CTXH vì có nhiều cách khác với nhiều hoạt động khác để kiếm điểm rèn luyện. Và 1 điều quan trọng, rất quan trọng đó là có thầy hiệu trưởng rất quan tâm đến sinh viên, thầy luôn lắng nghe và giải quyết những khiếu nại hay phản ánh của sinh viên về vấn đề cơ sở vật chất, quyền lợi của sinh viên,...... Trường của mình rất tuyệt đấy, hãy dành 4 năm tiếp theo để học ngôi này nhé các bạn, bạn sẽ không hối tiết đâu.
Cơ sở vật chất phòng học và thực hành của trường:
Cở sở vật chất ổn, phòng thực hành có phòng máy hư nhiều, có phòng máy xài tốt. Thường sinh viên năm nhất xài máy cũ, năm sau dùng máy ngon hơn nhưng lúc đó có lap cá nhân rồi :3
Chất lượng đội ngũ giáo viên giảng dạy của trường:
Tùy thầy cô, có những thầy cô khá tâm huyết tuy nhiên trường tập trung công nghệ là chính nên ít người có khả năng dạy về thuật toán
Chi phí phát sinh ngoài học phí ở trường:
Hầu như ko có khoản phát sinh khác.
Thời gian học có được bố trí hợp lý và thuận lợi cho việc học không ?
Nếu học lịch cứng thì khá tốt, nhưng đa số ta hay thay đổi lịch học để hợp thời gian bản thân nên không thể xác định trước được
Trường bạn có buộc phải tham gia hoạt động nhiều không ?
Không có bắt buộc, nhưng trường rất khuyến kích sinh viên tham gia hoạt động bên ngoài. Cái đó cũng tốt cho bản thân
Bạn có bị áp lực gì trong quá trình học tại trường không, hãy chia sẽ một ít về môi trường bạn đang học tập
Học rất thoải mái, k quá áp lực, những môn lý luận chính trị thầy cô không quá khó khăn.
Trường ĐH Sư Phạm Kỹ Thuật - UTE aka Ừ Tao Ế
Không nằm chung trong hệ thống Đh Quốc gia, cũng không nằm ở “rừng” như Nông lâm. Nằm giữa trung tâm quận Thủ Đức “một mình một cõi” là ngôi trường rộng gần 17hecta này, có thể nói trường là bộ mặt của quận được coi là ngoại ô thành phố.
Cái tên trường rất dễ gây hiểu nhầm, đảm bảo 99% con em học ở đây mà về quê được cô chú ông bà hỏi, trả lời học Sư phạm kỹ thuật thì kiểu gì cũng bị hỏi lại là học xong sau này mày đi dạy cái gì?! Mặc dù đã giải thích trên tỉ lần. Thực ra tên gốc của trường là Đại học Sư phạm và kỹ thuật, đào tạo giáo viên kỹ thuật và kỹ sư, chứ không phải đào tạo giáo viên như cơ số người khi nghe tên.Và tất nhiên cũng không có bà con anh em họ gì với trường ĐH Sư Phạm ở quận 5 rồi.
Mặc dù nằm ở cuối đường, nhưng trường lại giành được địa chỉ rất đẹp, số 1 Võ Văn Ngân, trong khi mấy số nhà loanh quanh toàn mấy trăm, lần đầu tiên tới đây tui cố gắng tìm kiếm mấy số nhà 2, 3,4,..nhưng bất lực vì nó nằm tuốt trên...chợ Thủ Đức. Trường học mà cũng born trend chọn số như mua sim !
Kiến trúc trong trường thì theo kiểu không theo một cái quy luật nào cả, Tòa nhà trung tâm thì to lớn hiện đại 12 tầng, các dãy B, C, D thì theo kiểu kiến trúc phòng học cơ bản, con dãy A ở giữa thì lại theo kiểu Pháp, đầy là chỗ hay được các đoàn làm phim tới quay rất nhiều, và theo phong thủy thì các môn học ở đây dễ qua môn nhất.
Đặc biệt chắc đây là trường đại học duy nhất có nguyên một cái….Siêu thị. Gọi cho sang là thế nhưng bên trong vẫn bán đồ ăn thức uống, văn phòng phầm, phòng photo, café, và trên lâu là 1 cái trung tâm dạy Anh Văn. À mà kế bên vẫn có 1 cái Căn tin to ngang ngửa bà chửa với hàng chục món điểm tâm mà ăn cả tuần chưa hết món, rất thích hợp cho các bánh bèo ăn hàng, nói vậy thôi chứ con trai ở đây còn ăn gấp mấy lần đó chứ.
Đặc biệt học ở đây không bao giờ sợ khát nước vì mỗi khu, mỗi tầng đều có vòi nước công cộng cho sinh viên uống, riết về nhà uống nước mà thiếu mùi Clo cũng không quen, có lần phòng trọ hết nước chưa đổi được tui còn vác 2 chai 1,5 lít vào lấy nước đem về uống, phê đừng hỏi.
Vì đây là trường kỹ thuật nên tất nhiên là “dương thịnh âm suy” rồi, với 80% nam sinh ( gần đây chắc giảm còn 70-75 thôi ) nên trường còn được sinh viên trìu mến gọi với cái tên “ Hội chăn gấu lớn nhất miền Nam” do có quá nhiều sinh viên ế. Mỗi lần ra chơi đứng trên lầu và thấy có gái đi ngang là tụi con trai thế nào cũng hú hét nhảy dựng lên như tinh tinh gặp chuối chín.
Nam sinh viên SPKT cũng được gọi tắt là “thanh niên chăn gấu” và tui cũng không ngoại lệ trong số đó. Ngay cái tên viết tắt của trường là UTE cũng nói lên điều đó “ Ừ tao Ế”.
Tui còn nghe đồn trường sắp được quỹ bảo tồn thiên nhiên quốc tế sắp công bố là di sản thiên nhiên rồi đó, biết sao hông. Ở trước là bãi cỏ xanh mướt như thảo nguyên được các cô chú lao công cắt tỉa, tưới nước mỗi ngày. Đây là chỗ nghỉ trưa,,.. à mà nghỉ sáng nghỉ chiều gì cũng có, trai gái hay tụ tập ở đây ăn hàng, đàn đúm ca hát , thậm chí là nằm ngủ ngon lành luôn. Ban đêm thì khỏi nói, nó mặc định là công viên tình nhân lớn nhất Thủ đức này luôn, cái cặp đôi tha hồ ngồi bãi cỏ tâm hự, với những mối quan hệ tình bạn mà mỗi lần đi ngang tui đều không đủ can đảm để liếc mắt nhìn lại.
Bên trong khuôn viên thì đủ các loại cây cảnh, từ cây bò cạp vàng luôn nở hoa vàng chóe tới các loại cây ăn quả như xoài, vú sữa, mít, mận.“Hồn tôi là một vườn hoa lá, rất đậm hương và rộn tiếng chim”, dám chắc rằng nhà thơ Tố Hữu đã viết 2 câu này sau khi ghé thăm trường tui đấy.
Viết tới đây tự nhiên tui chảy nước miếng, đời sinh viên Sư phạm kỹ thuật mà không 1 lần trốn tiết, cả chục đứa kéo nhau đi hái vú sữa thì quả là thiếu sót lớn. Tui đã từng một lần trải nghiệm và bị kiến cắn những chỗ không nên cắn khi đang chót vót trên cây. Cảm giác trái vú sữa ở đây nó ngon hơn mua 20k 1 kí ở ngoài chợ gấp chục lần.
Vì trường không bắt buộc mặc đồng phục nên cũng khá là thoải mái, cơ mà đa số sinh viên cả nam và nữ đều có sở thích là mặc áo thể dục vì nó mát và dễ vận động, chạy nhảy, leo trèo (vú sữa). Riêng về cái áo thể dục của trường, thì nó như là quân hàm để phân biệt cấp bậc, vì từ năm 2012 trở lại đây mỗi năm trường thiết kế mỗi mẫu áo thể dục khác nhau (vì trường có khoa May và Thời trang nên rảnh dễ sợ ), nên chỉ cần nhìn áo là biết sinh viên khóa nào liền, trừ mấy chế thích cưa sừng làm nghé, mỗi năm đều ham hố mua áo thể dục của khóa mới dù đã qua môn thể dục từ đời tám hoánh nào rồi.
Trường khá thoải mái nên sinh viên có thể nằm ngủ mọi nơi, tất nhiên không phải trong lúc học rồi, từ phòng trống, tới bãi cỏ, những băng ghế đá mát rượt, và nhất là mấy dãy hành lang trên lầu. Đặc biệt là ở mấy dãy thực hành, hình ảnh mấy chục thanh niên áo xanh khoa điện nằm xếp lớp như cá kèo ôm ấp nhau là rất thường thấy.
Cảm giác thích thú nhất là sau khi bạn được gây mê bởi 5 tiết Mác Lenin là ra căn tin ăn 1 dĩa cơm no căng bụng, xong leo lên lầu 5 ra hành lang nằm ngủ thẳng cẳng, kiểu chiều có học hay không cũng không còn quan trọng lắm. Vì nắm được đặc trưng ngủ của sinh viên trường và nhu cầu cấp thiết, mới đầy trường đã trang bị hơn trăm cái võng ở tầng hầm để cho đáp ứng như cầu “có ngủ mới đủ qua môn”.
Về việc học tập trong trường, thì thề luôn, gần như sinh viên nào cũng có 1 lần…rớt môn. Đặc biệt điều làm tui và anh em đồng môn run sợ là mỗi khi trường sắp xây một cái gì mới, nói tới đây chắc anh em hiểu mà :)) . Có những môn được gọi là sát thủ hay được gọi dễ nghe là Vi xử bắn, xác chết thống kê, sức bền vật lộn,.. luôn là nỗi khiếp hãi của anh em, Đặc biệt từng có kỉ lục ở môn Vi xử lý, trong 1 kì thi 500 người, chỉ có đúng…3 sinh viên qua môn.
“Học trò tui học 8 lần còn chưa đậu, mấy anh mới học có 1 lần mà đòi hiểu”, ai học qua thầy Bình chắc đều nghe câu cửa miệng đó. Bởi thế nên mấy ông con trai rất thường được nghe câu “Khi nào anh qua vi xử lý thì mình yêu nhau nà”
Hiện đại là thế nhưng trong trường cũng có những điều huyền bí mà khoa học cũng không thể lý giải nổi. Đặc biệt là cây hoa sữa trong khu C của trường, đây gần như là cây cổ thụ có tuổi đời gần trăm năm, mà không có cách nào, và không ai dám di dời đi được, vì thế bên cạnh đó trường có 1 cái miều với hình dáng y như chùa một cột để trấn giữ sự yên bình cho khu này,và hằng năm vẫn có thờ cúng, làm lễ đàng hoàng, nhưng dường như chính nó làm tăng phần rùng rợn cho khu vực này.
Tương truyền nếu bạn thắp 5 nén nhăng và 5 vái ở đó trước khi thi thì sẽ tăng 50% công lực à nhầm 50% kiến thức để qua môn. Và có cho kẹo cũng không ai dám đi một mình qua khu vực đó sau 10h tối cả. Chưa kể gần đó ở khu A, có phòng A101, được kể rằng luôn sáng đèn dù lao công lúc về tắt điện rồi, dù giờ không còn nghe nhiều nữa. Muốn biết thêm bạn cứ sợt gu gồ 101 chuyện ma ở SPKT sẽ thấy.
Sau khi đi thay quần, mình kể tiếp cho các bạn nghe về sự năng động của trường. Chiều tầm 5h-6h sau khi kết thúc tiết học chính thức cuối cùng, là lúc các câu lạc bộ đội nhóm sinh hoạt, và phải kể ra danh sách các clb đó chắc tui phải làm cái sớ táo quân mới đủ. Phía bên dưới trường là sân bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền, đạt chuẩn olympic…đại học hết nhé, nơi luôn đông đúc nhất mỗi khi chiều về, xung quanh là đường chạy điền kinh, nơi là nỗi ám ảnh còn hơn Annabelle với các bánh bèo girl và những thanh niên lười vận động khi học thể dục.
Học ở đây dù áp lực và căng thẳng là điều không thể tránh khỏi, nhưng bạn luôn có thể tìm thấy niềm vui từ bất cứ nơi nào. Tin tui đi, như bạn đang học Đường lối cách mạng mà ngồi ngay chỗ có ổ cắm sạc điện thoại thì đúng là thiên đường luôn. Hay là đôi khi hết tiết 2 bạn chỉ cần đi sang phòng học kế bên, thay vì lết từ lầu 4 tòa trung tâm qua lầu 5 khu C như lội bộ qua cầu Phú Mỹ.
Ở đây để khám phá hết từng ngõ ngách của trường không chỉ là 1 ngày, 1 tháng, mà là hàng năm. Hãy cố trấn trọng từng ngày ở đây, nơi những thằng bạn, con bạn khốn nạn í ới mỗi ngày, nơi bạn từng cup tiết để đi đá PES hay đánh DOTA, nơi bạn nằm ngủ những ngày hè như đổ lửa trên bãi cỏ xanh và nghe bên tai tiếng guitar cùng tiếng sáo du dương hòa vào khiến bạn chỉ muốn bật dậy chửi “dm thằng nào”.
By Sài Gòn Của Tôi